Truyện cổ tích Cô bé lọ lem2899 lượt đọc
Khi người cha trở về, ông đã mua cho hai đứa con lớn của bà dì ghẻ quần áo đẹp, đứa thứ hai thì ngọc trai và đá quý. Trên đường về, trong khi đang phi ngựa qua một bụi cây xanh thì có một cành cây dẻ va vào đầu làm chiếc mũ ông rơi xuống đất, ông xuống ngựa bẻ nó mang về cho cô con gái Lọ Lem. Về tới nhà anh chia quà cho hai đứa con của bà dì ghẻ, những gì chúng đã xin ông trước đó. Còn Lọ Lem, ông đưa cho cô cành hạt dẻ.
Cô bé Lọ Lem cám ơn người cha của mình, cô mang cành hạt dẻ tới bên mộ mẹ, trồng nó cạnh và ngồi khóc thảm thiết, nước mắt cô chảy xuống đẫm ướt cành dẻ mới trồng. Cành bén rễ, đâm chồi và một thời gian sau nó đã thành một cây to tỏa bóng mát xuống ngôi mộ. Ngày nào cũng vậy, Lọ Lem đều ra thăm mộ mẹ 3 lần, vì nhớ mẹ và vì giờ đây cô chỉ có mẹ để bầu bạn cho dù mẹ cô không thề trò chuyện cùng cô. Và lần nào cũng vậy, khi tới mộ cô đều thấy có một con chim trắng đậu trên cành cây, hễ Lọ Lem mong muốn gì thì chim liền thả những thứ ấy xuống cho cô.
Một hôm, nhà vua cho mở hội kén rể trong cung, tất cả các hoa khôi, phụ nữ con gái trong nước đều được mời tới dự. Hai đứa con bà dì ghẻ cũng đi dự hội, chúng gọi Lọ Lem đến và bảo:
Mày hãy chải đầu, đánh giày cho chúng tao, mày nhớ đánh thật sạch để chúng tao đi dự lễ hội ở trong cung, ở trong đó chúng tao tha hồ nhảy múa và nhỡ đâu còn có thể được làm hoàng hậu nếu lọt vào mắt xanh của hoàng tử.
Lọ Lem xin dì ghẻ cho đi dự hội vì cô cũng rất muốn được nhảy, bà dì ghẻ nói:
Mày không thấy mày là Lọ Lem sao, thân hình thì bẩn thỉu nhơ nhuốc, quần áo đẹp thì không có mà cũng đòi đi hội. Với bộ dạng này, mày đến cửa thì cũng đã bị quân lính tống cổ ra ngoài rồi.
Lọ Lem vẫn khẩn khoản xin thì bà dì ghẻ nói:
Tao mới trộn một đấu đậu biển lẫn với tro bếp, nếu mà trong hai tiếng đồng hồ mà nhặt sạch từng loại thì tao sẽ cho mày đi, còn không thì hãy ở nhà.
Lọ Lem đi qua cánh cửa sau nhà ra khu vườn và gọi:
– Hỡi chim câu, hỡi chim gáy, hỡi tất cả những loài chim yêu quý, hãy tới đây và nhặt đậu giúp em:
“Đậu ngon thì bỏ vào niêu,
Đậu xấu thì bỏ vào diều chim ơi.”
Cô bé cất lời, rất nhiều các loài chim đã kéo đến giúp đỡ cô bé, chỉ loáng một cái công việc đã hoàn thành. Công việc đã xong, chim cất cánh bay đi, còn Lọ Lem thì mang đậu cho dì ghẻ của mình. Vừa đi, cô vừa háo hức vì nghĩ mình sắp được đi dự tiệc.
Nhưng bà dì ghẻ lại bảo:
– Nếu như mày kiếm được quần áo đẹp để dự hội, tao sẽ cho đi. Còn nếu không thì mày vẫn phải ở nhà vì nếu đi với bộ dạng này, thiên hạ sẽ phỉ báng cả tao lẫn mày vì tao là mẹ kế của mày.
Nói xong, mụ quay lưng cùng hai đứa con đã ăn mặc đâu vào đấy lên đường đi dự hội.
Khi nhà không còn một ai, Lọ Lem đi ra mộ mẹ, đứng dưới gốc dẻ cô gọi:
“Cây ơi, cây hãy rung đi,
Thả xuống áo bạc áo vàng cho em.”
Chim thả xuống một bộ quần áo thêu vàng rất đẹp, một đôi hài lụa thêu chỉ bạc lóng lánh. Lọ Lem mặc vào xinh như một nàng công chúa, cô vội vã lên đường tới dự tiệc. Khi tới nơi, chính bà dì ghẻ và hai đứa con gái không hề nhận ra Lọ Lem, chúng cứ nghĩ rằng, chắc đây là một nàng công chúa ở một nước lạ nào tới dự tiệc, còn về Lọ Lem, chúng vẫn đinh ninh rằng giờ này chắc con bé vẫn đang hì hụi với đám đậu và tro.
Lọ Lem giờ đây quá xinh đẹp, hoàng tử đã cảm tình ngay từ ánh mắt đầu tiên. Hoàng tử tiến lại gần phía cô và mời cô nhảy. Vì chỉ muốn cầm tay và nhảy với Lọ Lem nên tất cả những lời mời Lọ Lem nhảy đều bị Hoàng tử từ chối, chàng nói:
– Đây là vũ nữ của tôi !
Buổi tiệc đêm thứ nhất kết thúc, Lọ Lem muốn trở về nhà. Hoàng tử nói:
– Để ta đưa cô về
Lọ Lem đồng ý, khi về gần tới nhà cô gỡ tay hoàng tử và nhảy lên chuồng bồ câu. Hoàng tử đợi mãi nhưng không thấy cô gái xinh đẹp mà mình mến đâu cả. Khi người cha đến, chàng kể về việc cô gái đã nảy vào chuồng bồ câu. Ông cụ nghĩ:
– Phải chăng đó là Lọ Lem?
Rồi ông lấy rìu, và câu liêm chẻ đôi chuồng bồ câu, nhưng chẻ xong thì chẳng thấy ai cả. Khi ba mẹ con dì ghẻ về tới nhà thì vẫn thấy Lọ Lem đang nằm trên đống tro với bộ quần áo nhem nhuốc, bên ống khói của chiếc lò sưởi có một ngọn đèn dầu cháy mờ mờ ảo ảo. Thì ra, Lọ Lem đã nhanh thoăn thoắt nhảy từ chuồng bồ câu xuống, cô chạy nhanh tới chỗ cây dẻ và cởi bộ quần áo đẹp ra để trên mộ. Chim bay xuống mang quần áo đi, rồi Lọ Lem lại mặc chiếc áo cũ nát và nằm trên đóng tro trong bếp như cô chưa từng đi đâu cả.
Đến hôm sau, hội lại tiếp tục. Khi người cha, bà dì ghẻ và hai đứa em kia đã ra khỏi nhà dự hội, Lọ Lem lại tới gốc cây dẻ và gọi:
“Cây ơi, cây hãy rung đi,